Ninh Bình ơi! Sao mà đẹp
thế
Lúa mượt đồng xen kẽ
núi non
Hàng đường nhựa chạy
dài thẳng tắp
Thay đường xưa, thay những
lối mòn
Hàng phi lao, rì rào
bóng mát
Nước bờ sông sóng vỗ
lăn tăn
Lúc chiều về hương sen
thơm mát
Chuyến xe về em ngồi
bên anh
Nhờ Thờ đá rêu phong cổ
kính
Gió hiu hiu đợm mát
lòng người
Chiều buông xuống đàn
chim ríu rít
Thả hồn mình vào chốn
chơi vơi
Quê đổi mới nhà tầng
san sát
Cây quanh bờ cá lội lượn
bơi
Cảnh thôn quê nên thơ đẹp
thế
Làng nối làng tấp nập
đông vui
Tiếp khách mới gia đình
niềm nở
Chén trà thơm thắm đợm
tình người
Chỉ một ngày về thăm
quê bạn
Xa Ninh Bình nhớ mãi
không nguôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét